Kẻ Thù Bên Gối - Chương 191 - Cô hai nhà họ Cung

Shoujo Manga Pictures

Nghe đến những lời này, Lăng Tuyết cả người đều phát sợ, bất khả tư nghị nhìn Thân Đồ Dạ, đây thật sự là lời anh mới nói sao? Cô không có nghe lầm phải không? Ở thời điểm này, đối mặt chuyện lớn như vậy, thế nhưng có thể thỏa hiệp, hơn nữa còn cũng giống như lúc làm việc nghĩa không được chùn bước ủng hộ cô.

Người này vẫn là Thân Đồ Dạ sao?

Anh là thật sự nghĩ thông suốt rồi, hay vẫn là có ý đồ khác?

Lăng Tuyết cảm thấy thấp thỏm bất an: "Anh, anh không phải mới vừa rồi còn nghiêm túc cảnh cáo em sao, không cần trở lại nhà họ Cung sao? Vì cái gì hiện tại lại thỏa hiệp?"

"Anh cũng không muốn"

Thân Đồ Dạ thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói, "Nếu như có thể lựa chọn, anh thật hy vọng em không cần trở lại nhà họ Cung. Nhưng mà lời anh nói, em sẽ nghe sao? em không chỉ không nghe, ngược lại còn tức giận, hoài nghi anh rắp tâm, sau đó cùng anh đối nghịch, kết quả cuối cùng chỉ sẽ càng thêm chuyển biến xấu. Tình hình như vậy, anh còn không bằng thuận theo em. Dù sao rất nhiều chuyện, không có đích thân trải qua, thủy chung là không thể chỉ tay khuyên bảo."

"Anh như thế nói, sao làm cho em cảm thấy khiếp sợ cực kỳ vậy?"

Lăng Tuyết nhíu lông mày lại, "Cái gì chỉ tay khuyên bảo? Giống như em thật sự làm sai gì vậy"

Thân Đồ Dạ suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Rất nhiều chuyện không có tuyệt đối đúng sai, đối với anh đúng sai cũng chỉ là đứng ở góc độ anh nhìn nhận vấn đề mà thôi, kỳ thật đứng ở góc độ của em, cũng không có phân đúng sai, chỉ có em nghĩ là muốn làm như vậy, dù sao máu mủ tình thâm, không phải là nói dứt bỏ là có thể dứt bỏ ..."

"Nghe không hiểu"

Lăng Tuyết căn bản là không muốn lo quá nhiều, "Dù sao em đã quyết định làm như thế, tùy anh nghĩ như thế nào thì nghĩ"

"Được rồi, không thảo luận vấn đề này nữa"

Thân Đồ Dạ thân mật ôm Lăng Tuyết, nghiêm túc ra lệnh, "Tóm lại vô luận có xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ ở bên cạnh em, em có thể giận anh, nhưng mà tuyệt đối không thể rời xa anh, nghĩ cũng không đừng nghĩ! ! !"

Giọng nói anh bá đạo cường thế, Lăng Tuyết nghe lại có chút chua xót trong lòng.

Mặc dù trong lòng có oán hận tức giận anh, nhưng mà cô cũng không có thật sự muốn rời khỏi anh, ít nhất đến bây giờ còn không có quyết định, cho nên anh dỗ ngọt nàng một chút, cô liền tha thứ cho anh.

Hơn nữa nghe được anh nói những lời này, cô cũng không có nửa điểm phản cảm, ngược lại có chút cảm động.

Cái này là lần đầu tiên anh có tính tình nhượng bộ như thế, hơn nữa còn vô điều kiện đứng ở bên người cô, ủng hộ cô, làm bạn cùng cô, cái này hết thảy mọi thứ, giống cũng giải thích rõ lập trường kiên định của anh.

"Anh đã nói với em những lời này, em nghe đã hiểu ra chưa?"

Thân Đồ Dạ bóp cằm Lăng Tuyết, nâng mặt cô lên, bức bách cô nhìn anh.

Lăng Tuyết nhìn thấy trong mắt anh có vẻ không vui, còn có cái mặt kia mặt lại ngang ngược, trong lòng nhu tình bỗng chốc liền trào ra, nhu thuận gật đầu: "Nghe hiểu !"

Cô không có nhiều lời, bởi vì giọng nói có chút nghẹn ngào, trong lòng có chút ít khổ sở.

"Ngoan thế..." Thân Đồ Dạ dịu dàng hôn cô một cái, đem cô ôm vào trong ngực, "Ngủ đi, ngày mai anh và em sẽ cùng nhau đối mặt."

"Ân..."

Lăng Tuyết chỉ nghỉ Thân Đồ Dạ nói đối mặt là muốn cùng đi tham gia tang lễ của Cung Thiên Long, cũng không có nghĩ nhiều.

Có lẽ là do anh ôm ấp quá ấm áp, cô rất nhanh đã buồn ngủ, nhắm mắt lại dần dần ngủ.

Đã thật lâu không có ngủ ngon như vậy, thật sự rất mệt mỏi rất mệt mỏi, Lăng Tuyết mềm mại ngồi ở trong lòng Thân Đồ Dạ ngủ thật say.

Thân Đồ Dạ cứ như vậy ôm cô, hôn môi, hôn trán cô, nhịn không được thở dài: "Anh nên làm gì bây giờ với em mới tốt? ?"

Rõ ràng biết rõ cái này là sai, rõ ràng biết rõ con đường phía trước là vực sâu, rõ ràng biết rõ tương lai sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề, rõ ràng biết rõ làm như thế sẽ uy hiếp đến địa vị của anh, nhưng mà anh vẫn thỏa hiệp .

Đơn giản là vì cô muốn làm như vậy, anh cũng chỉ có thể đi cùng cô.

Vì cô phá vỡ hết mọi chướng ngại trên đường, vì cô phải luôn đi cùng anh, che gió che mưa, cho đến cuối cùng! ! !

Mọi thứ này cũng có thể xuất phát từ chữ anh yêu Lăng Tuyết, mà cũng có một phần nguyên nhân là anh đối với chính mình có đầy đủ tự tin, anh tin tưởng mình có đủ năng lực xử lý tốt mọi thứ, tương lai vô luận gặp phải chuyện gì, anh cũng có thể bình tĩnh đối mặt, bày mưu nghĩ kế! ! !

Nhà xác.

Lãnh Thanh Mặc lẳng lặng bên cạnh đứng quan tài kính nhìn Cung Thiên Long.

Cô yên tĩnh như thế, giống như từ trước đến giờ đều chưa từng rời khỏi anh, chỉ là ngủ mà thôi.

Lãnh Thanh Mặc duỗi tay chạm vào mặt cô, động tác dịu dàng như thế, tựa hồ muốn làm cô tỉnh lại.

Giống như trước kia, mỗi lần cô tham ngủ vậy, anh cũng dùng loại phương thức này làm cô tỉnh giấc, cô nói thích nhiệt độ ở đầu ngón tay của anh, anh chạm vào má cô, mỗi một động tác cũng sẽ kích thích trái tim cô lộn nhịp, sẽ làm cho cô tâm hồn cảm ứng.

Cho nên chỉ cần anh chạm vào má cô, cô sẽ tỉnh lại.

Đáng tiếc hiện tại, vô luận anh dùng phương thức gì cũng đều không thể làm cô tỉnh lại.

Trước mặt nhiều người, anh có bi thương cỡ nào đều sẽ cố gắng che giấu, nhưng mà bây giờ, anh không muốn có bất kỳ che giấu nào.

Nghĩ đến đủ loại chuyện cũ với hạnh phúc ngọt ngào ấm áp, anh che kín đôi mắt với nhiều tia máu với màn lệ sương mù, có một giọt nước mắt chảy xuống, rơi vào Cung Thiên Long, thắm vào miếng băng gạt nhàn nhạt...

Trong lòng bi thương không có chừng mực trào ra, anh nắm chặt tay Cung Thiên Long, nhắm mắt lại, cảm nhận bi thương lan tràn, lan tràn...

Giờ này chưa ngủ không chỉ là Lãnh Thanh Mặc và Thân Đồ Dạ, còn có Hàn Vũ Thần.

Anh quay lại lầu 13 liền gặp được Bạch Tấn Sinh.

Bạch Tấn Sinh vài ngày nay không chợp mắt, tâm hoảng ý loạn, lo lắng Thân Đồ Dạ muốn đối phó ông ta, đáng tiếc liên tục không có cơ hội nhìn thấy Thân Đồ Dạ, càng đừng đề cập đến cầu tình hoặc là vãn hồi, hiện tại biết được Hàn Vũ Thần đi lên trên lầu, ông ta lập tức kéo Hàn Vũ Thần hỏi thăm hướng hành động của Thân Đồ Dạ.

Hàn Vũ Thần bất đắc dĩ nói cho ông ta biết, Thân Đồ Dạ không có nói qua việc của ngũ thần, chỉ là hỏi chuyện xảy ra ngày đó mà thôi.

Bạch Tấn Sinh nhờ anh đi hỗ trợ thăm dò tin tức, Hàn Vũ Thần bất đắc dĩ nói: "Lúc trước xảy ra chuyện con đã nhắc nhở cậu, Lăng Tuyết phụ nữ của Thân Đồ Dạ, cậu không chịu nghe, chuyện bây giờ biến thành dạng này, cậu muốn con làm sao bây giờ?"

"Vũ Thần..."

"Cậu, việc này đã nháo thành như vậy, bây giờ không phải là con có thể thay đổi, Cung Thiên Long thì đã chết, Lăng Tuyết bị trọng thương, Thân Đồ Dạ nhất định sẽ bắt được chân tướng, cho người trong cuộc một cái công đạo, về phần anh ta muốn làm như thế nào, cậu trong lòng có phải đã hiểu rõ hơn so với con, nhưng mà con cảm thấy được, cậu cũng không cần quá lo lắng, việc này nhà họ Bạch cũng là người bị hại, huống chi, Cung Thiên Long chết còn thật sự không phải là trách nhiệm của cậu, cho nên anh ta nhiều nhất chính là trừng phạt một ít đại khái, chắc là không có cực kỳ quyết tuyệt ."

"Cái kia có thể không nhất định, cậu ta hiện tại đã đem ngũ thần tất cả đều khống chế lại, nhất định phải làm lớn một hồi."

"Con cho cậu một đề nghị."

"Con nói đi"

"Trong ngũ thần, nơi an toàn nhất hẳn là nhà họ Hoắc, con đề nghị cậu từ chỗ nhà họ Hoắc nghĩ nghĩ biện pháp, để bọn họ cho cậu cầu tình, có lẽ sẽ có tác dụng."

"Cậu cũng biết rõ cái này, nhưng mà Hoắc Vân Phong với Hoắc Phi Vân cũng không chịu để ý cậu a."

"Ngày mai là tang lễ của Cung Thiên Long sau đó sẽ giải lệnh cấm, Thân Đồ Dạ sẽ chính thức xử lý việc của ngũ thần, lần này đoán là sẽ tiêu diệt một hai hoặc hai gia tộc, trừng phạt một ít với những nhà có liên quan, bất quá cậu ta hẳn là muốn rat ay với ba gia tộc Chu, Mục, Nghiêm, đối với cậu cho dù là trừng phạt ai cũng sẽ hoàn toàn tiêu diệt!"

"Nghe xong tâm cậu hoảng hốt, ngày mai xem tình huống một chút, Vũ Thần, con giúp cậu chú ý"

"Con biết rõ, cậu yên tâm."

Đêm nay là đêm bình thường nhưng bởi vì Cung Thiên Long mà thay đổi đến bi thương, cả thành phố bao phủ một loại khí tức bi thương.

Lãnh Thanh Mặc ở nhà xác canh bên cạnh Cung Thiên Long, cho đến hừng đông, người của nhà tang lễ đến tiếp di thể đi xử lý hậu sự, Lãnh Thanh Mặc mới đi ra khỏi nhà xác, một đường đi theo di thể Cung Thiên Long, toàn bộ hành trình tự thân làm, không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm.

Có thể là vì tối hôm qua bị nhiễm lạnh, tình hình cơ thể hiện tại đặc biệt không xong, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, còn kèm theo ho khan, Tần Tuệ rất lo lắng sức khỏe của anh, kêu anh đi nghỉ ngơi, uống thuốc gặp bác sĩ, anh lại không muốn rời đi.

Tần Tuệ còn muốn khuyên thêm, anh đã giơ cao tay, ngăn cản chị ta nói tiếp.

Cung Thiên Long thích thanh tĩnh, Lãnh Thanh Mặc không hy vọng bất luận kẻ nào ầm ĩ đến cô.

...

Sáng sớm Lăng Tuyết đã dậy, mặc tang phục, ngồi ở trên xe lăn, Cố Huy đẩy xuống lầu.

Thân Đồ Dạ so với cô thức dậy còn sớm hơn, lúc cô tỉnh lai, anh đang đeo cà vạt, nhìn cô giao phó nói: "anh đi trước làm chút việc, em ngủ thêm một lát đi, năm giờ rưỡi người giúp việc sẽ vào giúp em rửa mặt thay quần áo, sau khi xong Cố Huy sẽ dẫn em xuống lầu."

"Uh" Lăng Tuyết mơ mơ màng màng đáp một tiếng, đợi cô nghe được tiếng đóng cửa mới phục hồi tinh thần lại, anh không phải là nói muốn cùng cô cùng đi đối mặt sao? Còn nói muốn đi tham gia Cung Thiên Long tang lễ, sao lại vội vã đi đâu sớm vậy?

Trong lòng cô có chút lạc lõng, nhưng đúng ra chỉ có thể như thế. .

Tần Tuệ sớm đã đoán được, tối hôm qua khi tin tức tung ra ngoài, hôm nay cửa bệnh viện nhất định sẽ vây đầy phóng viên.

Kết quả cũng xác thực như thế, chỉ ngoài dự đoán là, những phóng viên này chỉnh tề đứng ở tuyến bên ngoài, tất cả đều mặc tang phục màu đen, yên tĩnh chờ đợi, không có ai chụp hình, không có ai ồn ào, không có ai chen lấn đưa ra câu hỏi, tất cả đều quy củ chờ đợi.

Cho dù quang tài của Cung Thiên Long đi ra, sắc mặt bọn họ rõ ràng kích động, nhưng vẫn là kiềm chế tâm tình rục rịch, yên lặng an tĩnh chờ đợi chủ nhân lên tiếng.

Đối với cảnh tượng đặc biệt, Tần Tuệ cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, thấp thỏm bất an nhìn Lãnh Thanh Mặc.

Mà Lãnh Thanh Mặc chính là quay đầu nhìn cửa bệnh viện, vài giây sau, Cố Huy đẩy Lăng Tuyết đang ngồi trên xe lăn đi ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, đầu tiên là dùng một loại ánh mắt không thể tin nhìn chằm chằm quan sát cô một phen, nhìn lại một chút Cung Thiên Long trong quan tài thủy tinh, tất cả đều chấn kinh đến trợn mắt há hốc mồm.

Cố Huy nhìn lướt qua những phóng viên này, chính thức tuyên bố: "Các vị, đây là bạn gái của ngài Thân Đồ, Lăng Tuyết cô Lăng tiểu thư, cũng là em song sinh với Cung Thiên Long Cung tiểu thư đã thất lạc nhiều năm!"

Toàn bộ là một mảnh xôn xao, mọi người đối với cái này tin tức cảm thấy vô cùng khiếp sợ, không dám tin, toàn bộ nhịn không được nghị luận ào ào, Cố Huy làm ra hiệu, mọi người lại trở nên an tĩnh lại.

Lăng Tuyết ngẩng đầu lên, trấn định nói: "Tôi tên khai sinh gọi Cung Thiên Tuyết, về sau, các người có thể gọi tôi là Cung nhị tiểu thư, tôi sẽ thay thế chị của tôi Cung Thiên Long tiếp quản Cung Thị, bảo vệ trăm năm cơ nghiệp của nhà họ Cung, mặc dù tôi từ nhỏ đã lưu lạc ở ngoài, nhưng trên người tôi chảy dòng máu của nhà họ Cung, tôn chỉ của người nhà họ Cung chính là người không đánh ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, nhổ cỏ nhổ tận gốc! ! ! Có tôi ở đây, sẽ không để cho Cung thị có một tia suy bại, những người đã chế giễu, bỏ đá xuống giếng nên có chừng có mực ! ! !"

1 comment: