Nhóm zombie còn lại bị tiếng động hấp dẫn, vây quanh người
anh em zombie đáng thương bị mất đầu, mù quáng nhào tới nơi có âm thanh nhưng
không
có đồ ăn, cũng
không đuổi kịp xe tải. . . Thật chua xót thật đáng thương. . . Cuối cùng chỉ có
thể về nhà tìm mẹ. .
Người trên xe đều
thở phào, tuy rằng trên lý luận là zombie không leo lên xe tải, nhanh chóng bị
bỏ lại phía sau, nhưng cũ đi, mới lại tới, bị một đàn quái
vật dùng thái độ
săn thực đuổi theo, thật là làm cho người ta không dễ chịu.
Nhưng mà, rõ ràng là em gái này không cố ý a,
vợ chồng son cãi nhau rồi hả?
Theo đạo lý mà
nói, vì sự đoàn kết tập thể hẳn phải là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa
không, nhưng Nhâm Cường do dự, vợ chồng son người ta
cãi nhau nếu hòa
giải thì mất công, vợ chồng son này cãi nhau nếu hòa giải thì nguy hiểm tính mệnh
a!
Đúng lúc này, xe dừng
lại, Hạ Hoàng Tuyền dẫn đầu nhảy xuống xe, đá bay một cái làm zombie gần nhất
biến khỏi tầm mắt, không hề ngừng lại mà rút
đao xông lên, tất
cả sự buồn bực đều trút lên đám zombie không hay ho này. Có lẽ là vì không để
cô dễ dàng chết mất, bản năng chiến đấu đã được
khắc sâu vào trong
đầu, mỗi một động tác của Hạ Hoàng Tuyền đều rất đơn giản, đâm, vung, chém. . .
Không có động tác dư thừa, nhưng cũng vì vậy
mà tràn ngập vẻ đẹp
thuần túy và mang phong cách cổ xưa, người và đao như hòa thành một thể.
Cùng với động tác
lưu loát mà nhanh chóng của cô, zombie xung quanh bị giết sạch, cô vung trường
đao dính đầy máu hôi, quay người lại, nhìn về hướng
siêu thị, xuyên thấu
qua cửa sổ thủy tinh, có thể thấy rõ zombie du đãng trong đó, số lượng còn
không ít, quầy hàng phía ngoài lộn xộn, có thể thấy được
đã có người vào
càn quét siêu thị.
”Người nào vào
siêu thị?” Nhậm Cường hỏi.
Những người đàn
ông nhìn nhau vài lần, sau đó có khoảng một nửa số người đứng dậy.
Hạ Hoàng Tuyền
nhìn, phát hiện Lưu Lỗi cũng nằm trong đó đó, cô đi đến bên cạnh toa xe, lạnh
lùng nói với Thương Bích Lạc: “Anh đi cùng tôi.” Tiểu
nhân, đợi đến chỗ
không có người sẽ tính sổ với mi sau
”Được.” Thương
boss giống như không ý thức được mình sẽ gặp phải nguy hiểm, trả lời vô cùng dứt
khoát.
Phản ứng đầu tiên
của Nhâm Cường chính là —— em gái này đã tức giận tới mức muốn mưu sát bạn
trai, vội vàng khuyên giải: “Tiểu Hạ, cậu ấy ở đây
cũng có người bảo
vệ, hơn nữa cô cõng một người thì. . .”
Lời nói thuyết phục
bay biến trong động tác của Hạ Hoàng Tuyền, chỉ thấy cô dùng một tay nhấc chàng
trai trẻ tuổi từ trên xe xuống, sau đó khiêng trên
vai một cách dễ
dàng, quả thực không khác gì cầm một chai nước khoáng.
Làm xong hết thảy,
cô vô cùng lạnh nhạt quay đầu hỏi: “Vừa rồi anh nói cái gì?”
“. . . Không,
không có gì?”
Cứu mạng! Nữ tráng
sĩ tới từ nơi nào?!
Tư thế khiêng
không thể nghi ngờ là vô cùng không thoải mái, nhưng Hạ Hoàng Tuyền biết hiện tại
nên làm nhất chính là để hắn không thoải mái! Hơn
nữa hắn cho rằng
cô mơ ước sắc đẹp của hắn phải không? Cô liền mơ ước cho hắn xem! Nghĩ vậy, Hạ
Hoàng Tuyền hung tợn vươn tay vỗ vào mông
Thương Bích Lạc, lạnh
lùng nói: “Nhìn kỹ đằng sau cho tôi, nếu có zombie đến gần mà anh không nói với
tôi, tôi cho anh làm thức ăn của nó!” Ôi, rắn
chắc nhưng có độ
co giãn, hèn gì hắn tự tin như vậy.
“. . . Tôi đã biết.”
Tuy rằng giọng điệu
của Thương boss vẫn nhẹ nhàng như trước, nhưng Hạ Hoàng Tuyền cảm giác được sát
khí nhàn nhạt, tâm tình bỗng tốt hơn nhiều.
Chuẩn bị đầy đủ, Hạ
Hoàng Tuyền xách lên bịch xốp đựng hộp mì bỏ đi, sau đó đá văng cửa siêu thị,
tay vung hai vòng, ném bịch xốp vào trong siêu thị,
mọi người nghe thấy
một tiếng “Ầm!”, bịch xốp đánh trúng một giá hàng rỗng ở góc siêu thị, nó đổ xuống,
mấy giá hàng bên cạnh cũng đổ theo.
Tiếng động lớn thu
hút hàng loạt zombie, mọi người nhân cơ hội tiến vào siêu thị, phía ngoài cùng
là khu đồ ăn vặt, cũng là nơi bị càn quét sạch sẽ nhất,
Hạ Hoàng Tuyền
nhìn lướt qua, phát hiện một sai lầm lớn, chính là cô không hề nắm rõ địa hình
của siêu thị này, hơn nữa cũng không rõ ở tận thế thì phải
lấy thứ gì, suy
xét một lát, cô quyết định không dùng đầu óc của mình để nghĩ về vấn đề phức tạp
như vậy nữa.
Cô trực tiếp nhảy
lên quầy thu ngân, sau đó nhảy ngang dọc vài cái liên tục, sau khi nhảy xuống
giá hàng ở trung tâm, một tay cầm đao đâm vào đỉnh sắt
ở giá hàng, linh
hoạt xoay người, vững vàng đứng lên trên trường đao. Cô nhấc người đàn ông trên
vai lên, giơ người hắn lên cao: “Cho anh ba phút, nghĩ
ra phương án hành
động, nếu không tôi sẽ thả anh xuống.” Từ độ cao như vậy tuy không thấy rõ hàng
hóa trên giá hàng, nhưng ít nhất có thể thấy rõ
từng khu vực.
Ba phút trôi qua
nhanh chóng, Hạ Hoàng Tuyền nhẹ nhàng nhảy xuống, một lần nữa khôi phục tư thế
cõng Thương Bích Lạc, một tay rút đao xoay người
nhảy xuống giá
hàng, trong nguy cơ tận thế, hai người tạm thời trừ bỏ mọi ân oán, cùng hợp
tác.
”Đi thẳng phía trước,
giá hàng thứ ba, khu bán ba lô vận động. . .”
—— Hạ Hoàng Tuyền
không hề do dự bỏ qua ba lô lớn nhất, cầm ba lô quăng về sau, Thương Bích Lạc
tiếp được sau đó nhanh chóng mở ra. .
”Rẽ trái, giá hàng
thứ nhất, nước. . .”
—— Nắm lấy! Vững
vàng mà nhanh chóng ném cho người sau lưng.
”Phía bên phải,
giá hàng thứ hai phía trước, bánh bích quy. . .”
—— Tiếp được! Cho
dù tại tình huống như vậy, vẫn theo trình tự nhét đồ vật vào ba lô, cố gắng tận
dụng không gian, động tác không hề rối loạn.
“. . . Đèn pin. .
. Pin và bật lửa có ở quầy gần cửa vào. . .”
Dưới sự kết hợp của
trí lực ưu tú từ Thương Bích Lạc và vũ lực xuất chúng từ Hạ Hoàng Tuyền, từng đồ
vật thiết yếu nhanh chóng được hai người góp
nhặt, toàn bộ
zombie giữa đường bị chém ngã, ngay tại khi sắp xếp đầy đủ có thể rời khỏi siêu
thị, một mũi tên màu đen đột nhiên xuất hiện ở góc nào đó
của siêu thị, Hạ
Hoàng Tuyền dừng bước lại.
Chỉ có thể đi hướng
đó, bây giờ cô không thể ra khỏi siêu thị.
”Phương hướng
không. . .”
”Câm miệng!” Hạ
Hoàng Tuyền khó chịu quát lên, nhanh chóng chạy tới địa điểm được chỉ định, sau
đó, cô bỗng sửng sốt.
Nếu, nếu cô không
nhìn lầm. . . Nơi này là nhà vệ sinh nam?
Cho nên nói, tới
nhà vệ sinh nam để làm gì a! Đỉnh đầu mang vòng sáng “Biến thái”, Hạ Hoàng Tuyền
nhanh chóng kiểm tra kỹ nhà vệ sinh nam, nhưng
cô không phát hiện
một bóng zombie nào, cho nên nói, rốt cuộc cô tới nơi này để làm gì?
Đợi chút, đã không
liên quan đến cô, chẳng lẽ liên quan tới Thương Bích Lạc?
Cô vừa nghĩ vừa cố
ý tiến gần phòng đóng trong toilet, quả nhiên, người sau lưng hơi run run một
chút, tuy rằng chỉ trong giây lát, lại bị Hạ Hoàng Tuyền
cảm nhận được, cho
nên. . . Cô vất vả chạy tới chạy lui như vậy, kết quả là để cho hắn đi vệ sinh?
Cô là bảo mẫu sao? Có cần tự tay lau sạch cho hắn
hay không?!
Đùa gì chứ?!
Nhưng mà, cũng
không thể cho hắn nhịn, cho dù chán ghét Thương Bích Lạc đến mức nào, Hạ Hoàng
Tuyền vẫn khinh thường làm chuyện này.
Vì thế cô vươn tay
tóm lấy người đàn ông sau lưng, ném “Bốp” lên bồn cầu, cúi người nắm cằm hắn,
uy hiếp: “Chỉ cho anh năm phút, đến lúc đó anh còn
chưa xong, tôi sẽ
tìm một zombie nữ xinh đẹp tới mặc quần giúp anh, thỏa mãn nhu - cầu - sinh -
lý của anh.” Thật rõ ràng, Hạ Hoàng Tuyền còn canh
cánh trong lòng việc
lúc trước, rốt cuộc tìm được cơ hội trả đũa, cô cảm thấy thật sung sướng.
“. . . . . .”